🌿✨ BIẾT VỀ MỘT NGƯỜI KHÁC – SỰ THẬT LÀ… RẤT RẤT ÍT ✨🌿
(Một bài thơ để thấu cảm – hiểu mình – và rộng lượng với đời)
💭
Ta tưởng rằng ta hiểu ai nhiều lắm,
Biết rõ ràng cả ánh mắt, nụ cười.
Hiểu tính nết, thói quen, từng góc khuất,
Nhưng sự thật… chỉ biết chút mà thôi!
🌙
Ta thấy họ mỗi ngày đi qua phố,
Nghĩ chắc rằng họ sống thế, vui ghê.
Nhưng ai biết đêm qua họ mất ngủ,
Hay lòng đau bởi một nỗi sơn khê?
👁
Có bao giờ ta nhìn vào đôi mắt,
Để lặng nghe tâm sự chẳng nói lời?
Có bao giờ ta nghe lòng thầm nhắc:
"Đừng vội phán, đời họ – một cuộc chơi."
🏡
Ta sống cạnh vợ, chồng, con – rất gần,
Nhưng thẳm sâu, có những điều chưa biết.
Bởi mỗi người là một trời quá khứ,
Là biển sâu, mênh mông đến vô cùng.
⚖
Chỉ thấy một – đừng tưởng rằng là tất,
Chỉ nghe rồi – đừng vội nghĩ hiểu thông.
Một câu nói… có khi do áp lực,
Một cái nhìn… chưa chắc bởi tấm lòng.
🌌
Khi hiểu rõ: vũ trụ luôn kỳ diệu,
Có nhân duyên, có gieo hạt, quả lành.
Luật Hấp Dẫn vẫn âm thầm dẫn lối,
Có Biết Ơn giúp lòng bớt mong manh…
💗
Ta bỗng thấy nhẹ nhàng và từ ái,
Không còn soi, không xét chuyện của người.
Hiểu chính mình đã là điều sâu sắc,
Hiểu được ai – xin chắp tay mỉm cười.